|
 Thuật ngữ VietnamBiz
Kiến thức Kinh tế

Thỏa thuận thứ cấp (Subordination Agreement) là gì? Ví dụ về Thỏa thuận thứ cấp

15:44 | 23/06/2020
Chia sẻ
Thỏa thuận thứ cấp (tiếng Anh: Subordination Agreement) là một tài liệu pháp lí xác lập một khoản nợ thứ hai xếp sau một khoản nợ khác để xác định thứ tự ưu tiên thu tiền trả nợ từ một con nợ.
Thỏa thuận thứ cấp (Subordination Agreement) là gì? Ví dụ về Thỏa thuận thứ cấp - Ảnh 1.

Ảnh minh họa: Notary On Demand

Thỏa thuận thứ cấp

Khái niệm

Thỏa thuận thứ cấp trong tiếng Anh là Subordination Agreement. 

Thỏa thuận thứ cấp là một tài liệu pháp lí xác lập một khoản nợ thứ hai xếp sau một khoản nợ khác để xác định thứ tự ưu tiên thu tiền trả nợ từ một con nợ. Thứ tự ưu tiên của các khoản nợ có thể trở nên cực kì quan trọng khi con nợ vỡ nợ hoặc tuyên bố phá sản. Một thỏa thuận thứ cấp xác nhận rằng một bên yêu cầu bồi thường hoặc lãi suất sẽ vượt trội so với một bên khác trong trường hợp tài sản của người vay buộc phải thanh lí để trả nợ.

Bên thỏa thuận phụ sẽ chỉ thu tiền nợ chỉ khi nghĩa vụ đối với người cho vay chính đã được thỏa mãn đầy đủ trong trường hợp bị tịch thu và thanh lí.

Thỏa thuận thứ cấp hoạt động như thế nào?

Các cá nhân và doanh nghiệp sẽ tìm đến các tổ chức cho vay khi họ cần vay vốn. Người cho vay sẽ được nhận một khoản lãi cho số tiền họ đã cho vay, trừ khi người vay vỡ nợ. Người cho vay có thể yêu cầu một thỏa thuận thứ cấp để bảo vệ lợi ích của mình nếu người đi vay đặt thêm các khoản thế chấp đối với tài sản, chẳng hạn như người vay phải thế chấp lần thứ hai. Các khoản nợ này sẽ được gọi là nợ thứ cấp.

Các khoản nợ thứ cấp có rủi ro lớn hơn với các khoản vay có ưu tiên cao hơn, do đó, người cho vay thường yêu cầu lãi suất cao hơn như là một sự đền bù khi chấp nhận rủi ro này.

Khoản nợ có yêu cầu cao hơn đối với tài sản là khoản nợ cao cấp. Người cho vay các khoản nợ cao cấp có quyền hợp pháp được nhận hoàn trả đầy đủ trước khi người cho vay các khoản nợ thứ cấp nhận được bất kì khoản hoàn trả nào. Điều này thường xảy ra khi một con nợ không có đủ tiền trả tất cả các khoản nợ, hoặc bị tịch thu tài sản và việc kinh doanh không thể sản xuất đủ để tiến hành thanh lí. Vì vậy các khoản nợ có sự ưu tiên thấp hơn sẽ có thể chỉ nhận được một phần hoặc không được trả nợ.

Ví dụ về Thỏa thuận thứ cấp

Hãy xem xét một doanh nghiệp có khoản nợ cấp cao là $670.000, khoản nợ thứ cấp là $460.000 và tổng giá trị tài sản là $900.000. Các dữ liệu cho thấy công ty sắp phá sản và tài sản của nó được thanh lí theo giá trị thị trường là $900.000.

Những chủ nợ cao cấp sẽ được thanh toán đầy đủ, và 230.000 đô la còn lại sẽ được phân phối cho những chủ nợ cấp dưới, thường là 50 xu cho một đô la. Các cổ đông trong công ty thứ cấp sẽ không nhận được gì trong quá trình thanh lí vì các cổ đông phụ là đối tượng được bồi thường sau tất cả các chủ nợ.

Hình thức khác của Thỏa thuận thứ cấp

Thỏa thuận thứ cấp có thể được sử dụng trong nhiều tình huống, bao gồm trong cả các công ty có cấu trúc nợ phức tạp.

Trái phiếu không có bảo đảm và không có tài sản thế chấp sẽ được coi là cấp thấp của trái phiếu được bảo đảm. Nếu công ty không thể trả nợ đúng hạn do phá sản, người giữ trái phiếu được bảo đảm sẽ được hoàn trả số tiền họ đã cho vay trước người nắm giữ trái phiếu không được bảo đảm. Lãi suất đối với trái phiếu không có bảo đảm thường cao hơn trái phiếu được bảo đảm, mang lại lợi nhuận cao hơn cho nhà đầu tư nếu nhà phát hành thực hiện tốt các khoản thanh toán của mình.

(Theo Investopedia)

Lê Huy