|
 Thuật ngữ VietnamBiz
Kiến thức Kinh tế

Khoản nợ cấp cao (Senior Debt) là gì? Đặc điểm

17:37 | 31/12/2019
Chia sẻ
Khoản nợ cấp cao (tiếng Anh: Senior Debt) là khoản tiền vay mà một công ty phải trả đầu tiên nếu như nó bị phá sản. Mỗi một loại tài chính có một mức độ ưu tiên khác nhau trong việc hoàn trả nếu công ty ngừng hoạt động.
Khoản nợ cấp cao (Senior Debt) là gì? Đặc điểm - Ảnh 1.

Hình minh họa. Nguồn: Elder Gents And Your Money

Khoản nợ cấp cao

Khái niệm

Khoản nợ cấp cao trong tiếng Anh là senior debt.

Khoản nợ cấp cao là khoản tiền vay mà một công ty phải trả đầu tiên nếu như nó bị phá sản. Mỗi một loại tài chính có một mức độ ưu tiên khác nhau trong việc hoàn trả nếu công ty ngừng hoạt động. 

Nếu một công ty phá sản, các công ty phát hành nợ cấp cao - thường là trái chủ hoặc ngân hàng đã phát hành các khoản tín dụng quay vòng, có khả năng sẽ được hoàn trả đầu tiên. Tiếp theo là các chủ nợ thứ cấp, chủ sở hữu cổ phiếu ưu đãi và chủ sở hữu cổ phiếu phổ thông. Phương thức trả nợ có thể bằng cách bán tài sản thế chấp.

Đặc điểm của khoản nợ cấp cao

Khoản nợ cấp cao là khoản nợ đầu tiên của một công ty, thường là được đảm bảo bằng quyền giữ thế chấp cho một số loại tài sản cầm cố. Khoản nợ cấp cao được đảm bảo bởi một doanh nghiệp với mức lãi suất và thời hạn định sẵn. Công ty sẽ thanh toán các khoản tiền gốc và lãi thường xuyên cho người cho vay dựa trên một lịch trình được lên sẵn. Điều này giúp giảm rủi ro cho khoản nợ, nhưng cũng khiến lãi suất của người cho vay thấp hơn. 

Khoản nợ cấp cao thường đến từ các ngân hàng. Các ngân hàng cho vay nợ cấp cao có rủi ro thấp hơn trong việc hoàn trả. Bởi nhìn chung họ có thể chấp nhận mức lãi suất thấp khi chi phí từ tài khoản tiền gửi và tài khoản tiết kiệm không cao. Ngoài ra, bộ phận điều chỉnh cũng khuyến khích ngân hàng duy trì một danh mục cho vay có rủi ro thấp hơn. 

Chủ nợ cấp cao có thể đưa ra ý kiến về số nợ mà công ty đi vay phải gánh. Nếu công ty không có khả năng trả nợ, phải gánh quá nhiều khoản nợ thì có nghĩa là họ không thể thanh toán cho tất cả các chủ nợ. Vì lí do này, chủ nợ cấp cao thường muốn giữ khoản nợ ở một mức tối thiểu. 

Khoản nợ cấp cao có bảo đảm được đảm bảo bởi tài sản được cam kết như một tài sản thế chấp. Ví dụ, người cho vay có thể đặt thế chấp đối với thiết bị, phương tiện hoặc nhà khi phát hành khoản vay. Khi tình trạng vỡ nợ xảy ra, tài sản có thể được bán để trả nợ. Ngược lại, khoản nợ không có bảo đảm thì không được đảm bảo bởi tài sản thế chấp. Nếu một doanh nghiệp không còn khả năng thanh toán, chủ khoản nợ không có bảo đảm sẽ nộp đơn khiếu nại với tài sản chung của công ty. 

So sánh khoản nợ cấp cao và khoản nợ thứ cấp

Sự khác biệt giữa khoản nợ thứ cấp và khoản nợ cấp cao là sự ưu tiên trong các việc trả nợ của một công ty khi bị phá sản hoặc giải thể. Nếu một công ty có cả khoản nợ cấp cao và thứ cấp, mà phải nộp đơn xin phá sản hoặc đối mặt với việc giải thể, khoản nợ cấp cao sẽ được trả trước. Sau khi khoản nợ cấp cao được thanh toán đầy đủ, công ty sẽ hoàn trả khoản nợ thứ cấp. 

Do đó, nếu một công ty nộp đơn xin phá sản, các khoản nợ cấp cao sẽ được trả trước. Tất cả các khoản nợ còn lại đều là khoản nợ thứ cấp. Tài sản thế chấp từ các khoản nợ được đảm bảo bằng tài sản có thể được bán để thanh toán khoản nợ cấp cao có đảm bảo. 

Trong trường hợp còn lại bất cứ tài sản nào thì khoản nợ thứ cấp mới được trả. Vì lí do này, các chủ nợ thứ cấp có thể mất một số hoặc tất cả các khoản thanh toán bao gồm gốc và lãi mà họ đang cho công ty vay. 

(Theo Investopedia)

Ích Y