Khoản mục không thường xuyên (Unusual Item) là gì? Phân loại các Khoản mục không thường xuyên
Khoản mục không thường xuyên
Khái niệm
Khoản mục không thường xuyên trong tiếng Anh là Unusual Item.
Khoản mục không thường xuyên là một khoản lãi hoặc lỗ không tái diễn, xảy ra một lần, và không được xem là một phần của hoạt động kinh doanh thông thường.
Các khoản lãi hoặc lỗ bất thường có thể được ghi lại trên báo cáo thu nhập dưới dạng một phần thu nhập riêng biệt từ các hoạt động liên tục, hoặc có thể được nêu trong phần chú thích báo cáo tài chính hoặc phần thảo luận và phân tích của ban lãnh đạo (MD&A) trong báo cáo thường niên.
Đặc điểm Khoản mục không thường xuyên
Việc báo cáo khoản mục không thường xuyên một cách riêng biệt là rất quan trọng để đảm bảo tính minh bạch của báo cáo tài chính.
Bởi vì các khoản mục bất thường không có khả năng tái diễn, việc tách các mục này rõ ràng trên báo cáo thu nhập hoặc trong thảo luận và phân tích của ban lãnh đạo (MD&A) hay phần chú thích, cho phép các nhà đầu tư đánh giá tốt hơn khả năng tạo ra thu nhập của các hoạt động kinh doanh cốt lõi.
Phân loại các Khoản mục không thường xuyên
Các khoản mục không thường xuyên có thể bao gồm các mục sau:
- Chi chi phí tái cấu trúc đã bao gồm chi phí trả trợ cấp thôi việc và đóng cửa nhà máy.
- Phí hao tổn tài sản hay xóa nợ.
- Tổn thất từ việc ngưng một hoạt động kinh doanh nào đó.
- Tổn thất từ việc nghỉ hưu sớm.
- Chi phí sáp nhập (M&A) hoặc chi phí liên quan đến thoái vốn.
- Lãi hoặc lỗ từ bán tài sản.
- Lãi hay lỗ từ các vụ kiện tụng.
- Chi phí thiệt hại hay hoạt động trì trệ do thiên tai.
- Phí bắt nguồn từ những thay đổi trong chính sách kế toán.
Hội đồng tiêu chuẩn kế toán tài chính (FASB), tổ chức phi lợi nhuận độc lập chịu trách nhiệm ban hành các nguyên tắc kế toán được chấp nhận chung (GAAP), đã đưa ra hướng dẫn cho phép mô tả chi tiết hơn các khoản mục không thường xuyên trên báo cáo thu nhập, chẳng hạn như "Tổn thất do các thiệt hại từ bão đến tòa nhà văn phòng".
Một số lưu ý
Việc các công ty xử lí các khoản mục không thường xuyên như thế nào cũng có liên quan đến việc phân tích hiệu suất và định giá cổ phiếu, hợp đồng tín dụng và các chế độ thù lao cho ban điều hành của công ty đó.
Một nhà phân tích sẽ phải điều chỉnh báo cáo thu nhập để tính ra các đại lượng EBIT, EBITDA "sạch" và các số liệu thu nhập ròng để tính các bội số giá.
Các thỏa thuận nợ sẽ phải xác định các trường hợp loại trừ đối với các giao ước nhất định. Các kế hoạch trả lương cho ban quản lí cũng cần phải giải thích cách xử lí các khoản bất thường trong các công thức tính thù lao.
(Theo Investopedia)