|
 Thuật ngữ VietnamBiz
Kiến thức Kinh tế

Tiêu dùng hợp tác (Collaborative Consumption) là gì? Các lưu ý về tính hợp pháp

10:03 | 16/09/2019
Chia sẻ
Tiêu dùng hợp tác (tiếng Anh: Collaborative Consumption) là thuật ngữ dùng để chỉ việc sử dụng chung một tài sản hay dịch vụ nào đó, với chi phí được được chia cho các cá nhân trong nhóm.
consommation-collaborative-v3

Hình minh họa. Nguồn: digital-society-forum.orange.com

Tiêu dùng hợp tác

Khái niệm

Tiêu dùng hợp tác trong tiếng Anh là Collaborative Consumption.

Tiêu dùng hợp tác là việc sử dụng chung một hàng hóa hoặc dịch vụ của một nhóm người. Tiêu dùng hợp tác khác với tiêu dùng thương mại thông thường ở điểm chi phí mua hàng hóa hoặc dịch vụ không phải chỉ do một cá nhân bỏ ra.

Cách tiêu dùng hợp tác hoạt động

Tiêu dùng hợp tác là một hình thức chia sẻ, giúp cho một nhóm người có được một tài sản mà không đòi hỏi mỗi người phải tự mua nó.

Tiêu dùng hợp tác được coi là một phần của nền kinh tế chia sẻ, bởi tiêu dùng hợp tác có nghĩa là các cá nhân cho thuê tài sản họ ít khi sử dụng. Tiêu dùng hợp tác được sử dụng khi giá của một tài sản cụ thể cao và chủ sở hữu không sử dụng nó mọi lúc, ví dụ như ô tô. 

Bằng cách cho thuê một tài sản khi nó không được sử dụng, chủ sở hữu của tài sản biến nó thành một loại hàng hóa. Điều này tạo ra một tình huống mà trong đó các tài sản vật chất được coi là dịch vụ.

Lưu ý về tính hợp pháp của tiêu dùng hợp tác

Những người chỉ trích têu dùng hợp tác cho rằng bản chất không chính thức của các thỏa thuận như vậy cho phép các cá nhân bỏ qua các qui định hay luật lệ mà các doanh nghiệp cung cấp dịch vụ chính thống phải tuân theo. 

Các doanh nghiệp này có thể phải bỏ tiền để xin giấy phép hoạt động và các khoản phí  khác để kinh doanh hợp pháp, khiến cho dịch vụ của họ đắt hơn những dịch vụ được cung cấp bởi những cá nhân không phải trả những khoản phí đó.

Ví dụ, Airbnb đã tạo ra một nền tảng trực tuyến cho phép chủ sở hữu nhà, căn hộ cho người khác thuê các phòng và không gian của mình. Điều này có thể xảy ra đối với nhà ở mà chủ sở hữu chỉ sử dụng trong một số khoảng thời gian (ví dụ nhà nghỉ mát, hoặc chủ  nhà hay đi vắng) hoặc trong thời gian họ dự định đi xa trong một thời gian dài. 

Một người thuê nhà riêng lẻ có thể không đủ khả năng để thuê những nơi như vậy, nhưng bằng cách chia chi phí cho nhiều người sử dụng căn nhà trong những thời điểm riêng biệt, người đó có thể trả được tiền thuê nhà.

Các khách sạn truyền thống đã thách thức tính hợp pháp của việc cho thuê nhà chia sẻ của Airbnb vì các chủ nhà cho thuê thường không phải tuân thủ các qui định luật pháp và không phải trả các chi phí vận hành liên quan. Sự phản đối này đã dẫn đến những nỗ lực để điều chỉnh hoặc loại bỏ các hoạt động cho thuê chia sẻ như vậy.

Những thách thức pháp lí tương tự có thể nảy sinh xung quanh các dịch vụ chia sẻ xe như Uber và Lyft. Những người điều hành các công ty taxi và dịch vụ cho thuê xe limousine cho rằng việc sử dụng dịch vụ chia sẻ đi xe là một hình thức cạnh tranh bất hợp pháp. 

Hoạt động của Uber đã bị chặn hoặc giới hạn ở một số thành phố nơi chính quyền địa phương yêu cầu Uber tuân thủ các qui định tương tự như các hãng taxi truyền thống.

(Theo investopedia.com)

Hằng Hà