Mô hình Zeta (Zeta Model) là gì? Công thức tính mô hình Zeta
Mô hình Zeta
Khái niệm
Mô hình Zeta trong tiếng Anh là Zeta Model.
Mô hình Zeta là một mô hình toán học ước tính khả năng công ty đại chúng phá sản trong khoảng thời gian hai năm. Kết quả từ mô hình được gọi là điểm Z, hoặc điểm zeta. Nó được coi là một yếu tố dự đoán tương đối chính xác về sự phá sản của công ty trong tương lai.
Mô hình được công bố đầu tiên năm 1968 bởi giáo sư tài chính của Đại học New York Edward I. Altman. Để ra điểm Z phải sử dụng nhiều giá trị thu nhập doanh nghiệp và bảng cân đối kế toán để đo lường sức khỏe tài chính của một công ty.
Điểm Zeta được kí hiệu là ζ.
Công thức mô hình Zeta
ζ = 1,2 A +1,4 B +3,3 C +0,6 D + E
trong đó:
ζ = điểm
A = vốn lưu động chia cho tổng tài sản
B = thu nhập dữ lại chia cho tổng tài sản
C = thu nhập trước lãi và thuế chia cho tổng tài sản
D = giá trị thị trường của vốn chủ sở hữu chia cho tổng nợ phải trả
E = doanh thu chia cho tổng tài sản
Mô hình Zeta cho biết điều gì?
Mô hình Zeta trả về một số duy nhất, điểm Z (hoặc điểm zeta), để thể hiện khả năng công ty phá sản trong hai năm tới. Điểm Z càng thấp, công ty càng có khả năng phá sản.
Điểm Z được chia ra các vùng để xác định khả năng phá sản của một công ty. Điểm Z thấp hơn 1,8 cho thấy có khả năng phá sản. Trong khi điểm lớn hơn 3.0 cho thấy khả năng phá sản khó có thể xảy ra trong hai năm tới. Các công ty có điểm số Z giữa 1.8 và 3.0 nằm trong vùng xám và việc phá sản có thể xảy ra.
Z> 2,99 - Vùng an toàn
1,81< Z < 2,99 - Vùng xám
Z <1.81 - Vùng hiểm nghèo
Các công thức điểm Z và mô hình Zeta tồn tại nhiều dạng cho các trường hợp đặc biệt như các công ty tư nhân, rủi ro thị trường mới nổi và các công ty không sản xuất.
Mô hình được công bố đầu tiên năm 1968 bởi giáo sư tài chính của Đại học New York Edward I. Altman. Mô hình ban đầu được thiết kế cho các công ty sản xuất đại chúng. Các phiên bản sau của mô hình được phát triển cho các công ty tư nhân, doanh nghiệp nhỏ và các công ty phi sản xuất và thị trường mới nổi.
(Theo Investopedia)