Vụ vỡ nợ bất ngờ ở Trung Quốc khiến nhà đầu tư điêu đứng
Qinghai Provincial Investment Group Co. (QPIG), một công ty sản xuất nhôm và được một số chuyên viên phân tích xem là công ty hàng đầu để đánh giá sự hỗ trợ của Chính phủ đành cho các công ty gặp khó khăn trong việc trả nợ bằng ngoại tệ trong năm 2018, không thể trả nợ coupon đến hạn vào ngày 22/2, dựa trên nguồn tin từ một quan chức tại QPIG. Trái phiếu này không hề có thời gian ân hạn, nghĩa là QPIG đã vỡ nợ.
Vào giữa tháng 12/2018, hãng xếp hạng tín nhiệm toàn cầu S&P đã loại bỏ QPIG ra khỏi CreditWatch, đồng thời kết luận rằng do Công ty này “tiếp tục nhận sự hỗ trợ từ Chính phủ nên họ có khả năng đáp ứng các nghĩa vụ tài chính ngắn hạn trong vòng 12 tháng tới, mặc dù thanh khoản yếu ớt”.
S&P xếp hạng tín nhiệm QPIG ở mức B+, khoảng 4 hạng dưới hạng đầu tư (investment grade).
Việc không thể thanh toán khoản nợ coupon trong ngày 22/2 của QPIG cho thấy những giới hạn của Chính phủ Trung Quốc trong việc hỗ trợ các công ty có đòn bẩy cao trong các ngành có công suất dư thừa.
Giải quyết rủi ro tài chính là ưu tiên hàng đầu của quan chức Trung Quốc trong năm 2019
Trong khi các nhà lập chính sách của Trung Quốc tung hàng loạt biện pháp để hỗ trợ tăng trưởng kinh tế vài tháng gần đây, nhưng hôm 22/2, giới lãnh đạo cấp cao thuộc Đảng Cộng sản Trung Quốc khẳng định rằng giải quyết rủi ro tài chính là ưu tiên hàng đầu trong năm 2019.
Nhà đầu tư dường như nhận ra trước vụ vỡ nợ của QPIG, với khoảng 300 triệu USD trái phiếu của QPIG đến hạn trong năm 2020 có giá 94 xu (USD) cho mỗi trái phiếu. Giá trái phiếu này giảm kỷ lục 14 xu (tính bằng USD) vào sáng ngày 25/2.
Một số chuyên viên phân tích xem QPIG là “cơ sở tài trợ của chính quyền địa phương (LGFV)” và vụ vỡ nợ này có thể làm dấy lên những suy đoán mới đối với các vụ vỡ nợ của LGFV. Mới tháng trước, các chuyên viên phân tích của HSBC Holdings Plc còn cho là tình trạng này khó mà xảy ra trong ngắn hạn.
[Emagazine] 2018 - Một năm kinh tế buồn Trung Quốc không muốn nhìn lại |
Owen Gallimore, Trưởng bộ phận chiến lược tín dụng tại Australia & New Zealand Banking Group, nhận định: “Việc không thể thanh toán nợ coupon của QPIG chắc chắn sẽ làm thay đổi quan điểm về các LGFV tại Trung Quốc, vì cho đến nay Chính phủ nước này đã hỗ trợ cho lĩnh vực này bằng mọi giá. Một vụ vỡ nợ của LGFV sẽ gây ra rủi ro hệ thống vì có rủi ro những công ty khác vỡ nợ theo”.
Không có các nguồn thu thường xuyên bằng đồng USD, các công ty đi vay có gắn liền với các cơ quan chức trách địa phương từ lâu đã được xem là những công ty có khả năng vỡ nợ ở nước ngoài, dù còn tùy thuộc vào sự hỗ trợ của các quan chức Chính phủ.
Trái phiếu định danh bằng đồng USD từ các LGFV thường được nhà đầu tư Trung Quốc mua. Đáng chú ý là lượng trái phiếu bán ra gia tăng trong mùa thu năm 2018 sau khi một số chuyên gia nhấn mạnh các nhà phát hành, bao gồm cả QPIG, thường trả nợ đúng hạn.
Việc QPIG không thể thanh toán khoản nợ coupon có thể khiến nhà đầu tư định giá lại trái phiếu từ các công ty khác – và nhất là những công ty từ Thanh Hải.
Trung Quốc sẽ tái sử dụng đòn bẩy kinh tế trong năm 2019 |
Vũ vợ nỡ doanh nghiệp ngành nhôm có thể tác động đến ngành điện, than đá
Các chuyên viên phân tích tại S&P viết trong báo cáo vào tháng 12/2018: “QPIG là nhà sản xuất nhôm lớn nhất ở tỉnh Thanh Hải và được chính quyền địa phương sở hữu hơn 2/3 cổ phần.
Tình trạng tín dụng của QPIG rất quan trọng đối với Chính phủ, vì một vụ vỡ nợ có thể tác động tới cả chuỗi giá trị, bao gồm cả ngành điện và than đá”.
Ở Trung Quốc, giai đoạn 2017 - 2018, tổng giá trị vỡ nợ tăng gấp 4 lần lên kỷ lục 120 tỉ nhân dân tệ (18 tỉ USD).
Đối với nhà đầu tư nước ngoài – vốn đang tăng cường rót vốn vào thị trường Trung Quốc, vụ việc của QPIG có thể làm nổi bật lên rủi ro từ việc mua các trái phiếu bên ngoài trái phiếu của Ngân hàng Trung ương và các chứng khoán do 3 ngân hàng chính sách quan trọng.
Bài học mà vụ vỡ nợ của QPIG để lại là nhà đầu tư nên chú ý nhiều hơn tới tình hình vay nợ của chính công ty.
Zhang Xu, Trưởng bộ phận phân tích tài sản có thu nhập cố định tại Everbright Securities Co., nhận định: “Một số nhà đầu tư còn tính tới năng lực tài chính của chính quyền địa phương, như GDP và mức nợ. Thế nhưng, chỉ có chất lượng tài sản của công ty phát hành nợ mới quan trọng”.
Xem thêm |